†††††††††††††††††††††††††††††††††††††††††
††† Jesus is died for our salvation! †††
†††††††††††††††††††††††††††††††††††††††††

††† "Cho"... niềm vui sẽ nhân đôi! †††
††† "Nhận"... nỗi buồn vơi một nửa! †††


Loading...
†††††††††††††††††††††††††††††††††††††††††††††††††††††

IP
Advertise with ledinhduy67's site!

uloz.to - share easily

Advertise with ledinhduy67's site!




†††††††††††††††††††††††††††††††††††††††††††††††††††††

Friday, September 27, 2013

BỨC TƯỜNG

☼ ♥ BỨC TƯỜNG ♥ ☼


Hình ảnh mang tính chất minh họa.

Saturday, September 21, 2013

ĐỪNG QUÁ THAM LAM

ĐỪNG QUÁ THAM LAM

Philip Parham thuật lại câu chuyện về một kỹ nghệ gia giàu có nọ đã bất bình khi thấy một người ngư phủ ngồi biếng nhác bên cạnh thuyền mình. Ông hỏi: "Tại sao anh không ra ngoài khơi đánh cá?" Người kia đáp: "Vì tôi đã đánh đủ cá cho ngày hôm nay." Ông nhà giàu lại hỏi: "Tại sao anh không bắt thêm cho nhiều cá hơn nữa?" Người đánh cá hỏi ngược lại: "Rồi tôi dùng chúng làm gì?"

Đến đây thì ông nhà giàu tỏ ra bực bội khó chịu: "Anh có thể kiếm thêm tiền về mua thuyền tốt hơn hầu có thể ra khơi xa hơn và bắt nhiều cá hơn. Anh có thể mua lưới ny-long, bắt nhiều cá hơn và kiếm thêm tiền. Chẳng bao lâu anh sẽ có cả một đoàn thuyền và giàu có như tôi!"

Người ngư phủ lại hỏi tiếp: "Giàu như thế rồi tôi biết làm gì đây?" Ông kia nhún vai bảo: "Thì khi ấy anh sẽ có thể ngồi xuống vui hưởng cuộc đời." Người ngư phủ đáp trong lúc bình thản nhìn ra biển cả: "Thế ông tưởng tôi bây giờ đang ngồi làm gì đây? Tôi đang vui hưởng cuộc đời cơ mà."

Friday, September 20, 2013

ÁCH GIỮA ĐÀNG LẠI MANG VÀO CỔ

ÁCH GIỮA ĐÀNG LẠI MANG VÀO CỔ

Vào tháng 8 năm 1986, khi ông Michael Pallamary đang đi thanh tra một công trường ở Elcajon, gần thành phố San Diego, tiểu bang California, thì thấy khói mù mịt đang bay ra từ một khu gia cư bên kia đường. Ông đã nhảy băng qua một hàng rào, chạy vào tòa nhà đang cháy, đập cửa nhiều căn phòng và đánh thức gần 30 người, giúp họ thoát nạn kịp thời.

Nhưng khi đang cố gắng cứu một thanh niên 19 tuổi, ông Pallamary bị té xỉu. Sau khi được toán cấp cứu khiêng ra khỏi tòa nhà cháy, ông được đưa vào bệnh viện và được điều trị hai ngày. Lúc về nhà, ông nhận được một hóa đơn của toán cấp cứu, đòi ông phải trả gần 200 Dollar.

Khi có người thắc mắc nêu vấn đề này với ông Bob Acker, phụ trách hành chính, thì ông này trả lời rằng: "Luật lệ là luật lệ, chỉ có Hội đồng thành phố mới có quyền thay đổi luật lệ này". Mặc dù qua tháng 9. 1986, Hội đồng thành phố đã hủy bỏ hóa đơn gần 200 Dollar, ông Pallamary vẫn còn phải lo thanh toán một hóa đơn khác trên 2.000 Dollar, là hóa đơn của bệnh viện đã điều trị ông hai ngày.

Monday, September 9, 2013

LÚC CON KHỔ, CHÚA Ở ĐÂU?

LÚC CON KHỔ, CHÚA Ở ĐÂU?
(Làm sao chấp nhận đau khổ?)

LỜI MỞ ĐẦU:
LỜI MỞ ĐẦU VỚI CÁC BẠN TRẺ:
Những dòng dưới đây là của tôi viết cho con cháu, nhưng nay nghe lời một người bạn, tôi phổ biến ra ngoài phạm vi gia đình tới các bạn, mong có gì hữu ích chăng.

LỜI MỞ ĐẦU VỚI CON CHÁU:
Những dòng Ba viết dưới đây là những suy tư được ghi lại trong những lúc suy niệm hằng ngày. Khởi đầu Ba viết cho chính Ba, nhưng gần đây Ba đã sắp xếp lại cho thứ tự gọn gàng để truyền lại cho các con. Ba muốn các con coi đây là những lời khuyên dạy cuối cùng của Ba. Đây là đề tài thuộc tâm linh, không nên chỉ căn cứ vào lý luận mà nên dành một phần cho cảm nghiệm.
Đức tin là một ơn to lớn không chỉ do lý luận mà có, ta phải biết cởi mở tâm trí để đón nhận. Ba chỉ biết dùng những ngôn từ thông thường và trình bày những tư tưởng gần gũi với cuộc sống hằng ngày để các con có thể cảm nhận vấn đề một cách dễ dàng hơn.
(Bài này là một trong những bài phụ của bài chính là "VÌ SAO MÌNH PHẢI TIN CHÚA")